Bất giác lại nhớ cảm xúc của mình khi nhìn thấy ảnh của Nhã Nam gửi năm ngoái. Bên ngoài cửa hiệu sách ở Đỗ Quang, một hàng dài xe máy xếp thành dãy. Hiệu sách nhỏ không đủ chỗ nên nhiều bạn phải đứng ngoài, trời mưa, áo ướt lướt thướt. Và phần lớn gương mặt là nam giới. Mình chỉ là tác giả, là “người ngoài” mà xem ảnh còn thấy tim như tan chảy, huống chi là vợ, là bạn gái, là em gái… của các bạn nam ấy. Món quà có lẽ không chỉ là quyển sách, mà là cả tấm lòng và trái tim (và hẳn là ao ước được nếm thêm nhiều món bánh ngon nữa được làm bởi bàn tay của người phụ nữ thân yêu của mình 🙂 ).
Một chuyện khác mới nghe BTV Nhã Nam kể hôm nay. Rằng có một bạn nam đến 59 Đỗ Quang ngay khi có thông báo NKHLB 2 đã chính thức phát hành, ngồi đợi cả tiếng đồng hồ chờ chuyển sách từ kho, rồi năn nỉ BTV Hằng Nga, là người biên tập NKHLB chuyển cho tác giả xin một lời đề tặng để gửi cho bạn gái đang đi học xa nhà. Và ngay trong buổi họp mặt tuần trước, cũng vào một buổi sáng mưa gió. Đã có rất nhiều người chồng, người anh chở vợ, chở em gái đến nơi họp mặt, hay thậm chí là đi dự thay người phụ nữ của mình, kiên trì ở lại đên tận cuối buổi, nhường cho các bạn nữ lấy lời đề tặng và chữ kí trước, rồi mới rụt rè đề nghị tác giả ghi thêm một lời đề tặng kèm chữ kí cho em gái, chị gái hay bạn gái của mình.
Bạn đang xem: Bởi con đường ngắn nhất để chạm đến trái tim là đi qua… chiếc dạ dày
Có một câu nói, cũ rồi, nhưng nội dung mà nó muốn truyền tải thì vẫn còn “tân thời” lắm. Đấy là “con đường ngắn nhất đến trái tim của người đàn ông là đi qua … cái dạ dày“. Đúng, mà cũng chưa hẳn là đúng. Bởi nếu là đồ ăn mua ngoài hàng thì chưa chắc đã chạm được đến trái tim của người đàn ông đâu. Mình vẫn tin là món ăn tự làm ở nhà luôn là thứ ngon nhất, bởi như BTV của Nhã Nam viết, nó luôn được nêm thêm một thứ nguyên liệu thật đặc biệt: tình cảm và tâm sức.
Xem thêm : Cách nấu bánh canh cua đơn giản, ngon mê ly bạn đã biết chưa?
Vẫn chuyện kí tặng sách, ngày hôm qua, mình nhận được email của một cô bé. Trong mail có gửi kèm theo một tấm hình chụp lời đề tặng trên sách và chữ kí của mình. Cô bé ấy viết rằng tấm hình đó do bạn trai gửi, “bật mí” quà 8/3. Cảm giác của cô bé khi nhận được tấm ảnh không hẳn chỉ là hạnh phúc, mà là một thứ gì đó pha trộn giữa hạnh phúc, ấm áp, và ngọt ngào, cũng như khi nhìn thấy “bạn ấy” ăn những chiếc bánh do chính tay mình làm ra vậy.
Trong một cuộc phỏng vấn cũ, mình nhận được câu hỏi:.”..em nghĩ thế nào về việc nhiều bạn nữ trẻ tuổi ngại vào bếp, do công việc bận rộn và do không khó để mua đồ ăn sẵn; em có điều gì muốn nhắn nhủ đến các bạn trẻ..”. Thật sự thì mình không nghĩ nấu nướng là việc bắt buộc phải làm, đặc biệt không nhất thiết cứ “là con gái thì cần phải biết nấu ăn”. Nhưng từ sau khi biết nấu ăn thì mình “ngộ” ra một điều là nấu ăn là một cách thể hiện sự chăm sóc, quan tâm và yêu thương giản dị nhưng lại vô cùng hiệu quả. Và có lẽ không chỉ với riêng đàn ông, mà với mọi giới, mọi lứa tuổi, con đường ngắn nhất để chạm tới trái tim chính là những món ăn tự chuẩn bị với cả tấm lòng, sự quan tâm và tình cảm yêu mến, là “sức mạnh thần kỳ” kéo bước chân của các thành viên trong gia đình trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi. Bản thân người đứng bếp khi ấy cũng sẽ cảm thấy hài lòng và mãn nguyện với những “thành quả” mà mình đã tạo ra từ căn bếp của chính mình.
Nguồn: https://mamnontueduc.edu.vn
Danh mục: Ẩm thực